Chủ Nhật, 18 tháng 5, 2014

     Chị đi !!!
     Lầm lũi và cô độc trên con đường của mình.
     Có những lúc gai nhọn đâm vào người.
     Chị lặng lẽ để thời gian làm công việc của nó.
     Dẫu có chút trầy xước, có vết sẹo mà thời gian bất lực!
     Kiên cường hay lì lợm, chịu đựng hay buông xuôi thì chị vẫn cứ đi!
     Đi và mang trong lòng nỗi khát khao cháy bỏng của riêng mình.
     Chị đọc đâu đó câu " Hãy sống như loài hoa, say mê mặt trời nhưng không quên gốc rễ của mình"
     Chị không say mê mặt trời, bởi chị biết mình không phải là hoa hướng dương!

     Chị cần gì cả một rừng cây!!! Chị cần gì mặt trời!!!
     Chị là người độc hành và chỉ mong có một tàn cây che mát!
     Và anh đến!
     Mang cho chị cái đều chị cần mà anh có!
     Đơn giản đên vậy đó!
     Mà chị hạnh phúc và vui vẻ bước trên con đường... của riêng mình!
     Yêu thương một người không phải là níu kéo họ đi với mình, mà để họ đi trên con đường họ chọn. Anh làm được điều đó!
     Một tình yêu vô điều kiện anh dành cho chị và chỉ mong chị cười mỗi ngày!
     Bao dung và dịu dàng với chị như một người anh trai thương yêu và nhường nhịn em gái. Lo lắng và quan tâm đến chị bằng một tình yêu sâu sắc mà dung dị.
     Hai người là hai mãnh vỡ của cuộc đời, gắn kết với nhau bằng sự thấu hiểu và chấp nhận!
     Người ta không thể trao thứ mà họ không có!
     Nhưng hai tâm hồn bất hạnh thì vẫn mang lại cho nhau hạnh phúc!
     Giờ thì chị tin điều đó!
     Và đủ sức mạnh để đi, cùng anh trên con đường còn lại của đời mình!
     Chị đi.
     Cùng tình yêu của Anh!
     Cầu mong Anh Chị luôn nắm tay nhau đi trên con đường không chỉ có nến, có hoa mà còn cả nước mắt và nghịch cảnh!
     3/3 Tháng ba rồi mà tuyết hãy còn rơi !

     Để ai nhớ ai làm nổi nhớ chơi vơi ! { tặng Anh Chi }

4 nhận xét: